New Orleans Vietnamese Online
info@nolaviet.com
May 1997
|
|
Mẹ Việt Nam
Mẹ Việt nam ơi mẹ Việt nam
Dáng mẹ iêu lưng còng, tóc bạc
Vẫn không quản sức già tuổi hạc
Sớm với chiều tận tụy vì con
Mẹ Việt nam ơi Mẹ Việt nam
Suốt đời mẹ âu sầu lận đận
Chốn bể dâu vào ra mấy bận
Đôi vai gầy vẫn gánh quan sang
Mẹ Việt nam ơi Mẹ Việt nam
Mẹ đã sống một đời đầy lệ
Máu thịt mẹ qua từng thế hệ
Nuôi lớn con không quản cơ hàn
Con có lỗi thật nhiều với Mẹ
Bỏ Mẹ đi trong lúc lầm than
Thương Mẹ quá trong cảnh điêu tàn
Chiều bên cửa vẫn ngồi trông đợi
Mẹ có hiểu lòng con không Mẹ ?
Bỏ Mẹ đi đau lắm Mẹ à
Trong tim con bóng Mẹ đậm đà
Luôn nhắc nhở con về với Mẹ
Nghĩ thương Mẹ mà lòng con hận
Lũ cộng thù phá hoại quê hương
Mẹ con ta phải cách đôi phương
Tình mẫu tử từng đêm rên xiết
Chiều đất khách con buồn trông Mẹ
Nhớ vòng tay ấm áp ngày nào
Đáy lòng con chợt đẫm lệ trào
Trong giấc ngủ mơ màng dáng Mẹ
Mẹ hãy sống chờ con Mẹ nhé
Con sẽ về bên gối Mẹ yêu
Con sẽ xua đi những tiêu điều
Để mắt Mẹ rày thôi sủng nước
Mẹ hãy đợi, hãy chờ con nhé
Con sẽ về quét sạch quỉ ma
Để môi gầy Mẹ lại nở hoa
Hôn lên trán con như ngày ấy
Kính dâng lên Mẹ yêu
Trại tỵ nạn Banthad-Thailand 1988
Tạ Từ Mẹ Con Đi
Mẹ Việt Nam ơi !
Đêm nay buồn buông phủ đất trời ...
Mẹ Việt Nam ơi !
Đêm nay lòng con lệ trào rơi !
Con nhìn quanh mình
Mẹ ơI !
Những đoàn người lặng bước trong đêm
Âm thầm ...
Như những bóng ma trơi
Những con tàu
Lặng lẻ...
Ra khơi !
Về nơi nào ?
Còn chưa biết được Mẹ ơI !
Con nhìn lại mình
Mẹ ơI !
Ôi ê chề, đời sống chua cay
Ai ngờ đâu số kiếp an bày
Ôi đau buồn đành phải bó tay
Quê hương mình con bỏ lại hôm nay ...
Con mang theo một hòn đất nhỏ
Đất quê hương - Xương Thịt của Người
Con hít lấy từng làng gió nhẹ
Gió quê hương - Hơi Thở Mẹ Yêu
Con xin uống từng dòng mưa đổ
Mưa quê nhà - Nước Mắt Mẹ rơi
Con ôm lấy một đời mẹ Khổ
Để nhớ hoài hai chữ Việt Nam !
Xin đừng khóc
Mẹ ơi
Đừng khóc
Kẻo hồn con nặng lỗi thêm nhiều
Bỏ Mẹ đi, trong khốn khổ tiêu điều
Con như thế !
Lệ Người đâu đáng hưởng
Con xin Mẹ cho con cơ hội
Nợ Non Sông thích chặt vào lòng
Gánh Giang San lưng Mẹ đã còng
Con xin nhận
Từ nay gánh lấy ....
Mẹ yêu ơI, xin chờ ngày ấy
Con sẽ về dựng lại giang san
Ngàn đau khổ Mẹ đã cưu mang
Con sẽ xóa mờ tan tất cả ....
Mẹ yêu ơI, chờ con ! Mẹ nhé !
1988
|