Đoản Văn Cho Mẹ



New Orleans Vietnamese Online
info@nolaviet.com
May 1997

Thư Gửi Mẹ

Mười một năm thương cha, nhớ mẹ
Biết rằng cha và me. còn không?
Sơn Tây từ độ con đi biệt
Lúa có xanh chăng những cánh đồng?

Con vào Nam, năm mười ba tuổi
Hồn giống như cây sậy yếu mềm
Thân giống như lá rơi đầu suối
Theo nước nguồn chảy suốt trong đêm!

Vì giang hồ sớm nên long đong
Thua thiệt trăm đường vẫn chẳng xong
Việc học dở dang, đành cũng bỏ
Suốt đời dốt nát giống như ngông!

Còn tin gì nữa ở tương lai
Cơm áo bao năm luống miệt mài!
Lận đận bon chen không kịp thở
Nhiều khi tủi thẹn mặt con trai!

Con mẹ ngày nay tiến bộ nhanh
Vấn đề sinh kế dạy khôn lành
Đôi khi ích kỷ đám bần tiện
Thủ đoạn sơ sơ đã táp lành!

Con mẹ bây giờ biết viết văn
Biết dùng ngòi bút kiếm cơm ăn!
Đắng cay vật lộn cùng thiên hạ
Tiền bạc tranh nhau thất nhục nhằn!

Thôi mẹ cha cũng đừng hy vọng
Cứ cầm bằng: con, hạt máu rơi
Cứ coi con trời không cho sống
Lúc oe oe vừa mới chào đời!

Nghĩ đến quê hương buồn thắt ruột
Biết bao lâu con mới được về?
Biết bao giờ đi con tàu suối
Bắc với Nam má tựa vai kề?

Mười một năm thương cha, nhớ mẹ
Biết rằng cha và mẹ còn không?
Họ hàng thân thuộc ra sao nhỉ?
Đỉnh núi Ba Vì sắp chớm đông!