Hoa
Trắng
(Tháng
Năm, kính dâng Mẹ. Thân tặng các bạn đồng tâm
cảnh)
Áo người
hoa đỏ người vui
Áo con hoa
trắng ngậm ngùi phận con
Mẹ ơi ba
chục năm hơn
Hoa kia
mấy độ tủi hờn với hoa
Cõi trần
từ mẹ lìa xa
Đau thương,
thân phận con là mồ côi
Đưa tay
hái mộng, mộng trôi
Lỡ chân
vấp ngã không người dìu nâng
Hoa không
làm được mùa Xuân
Trăng
không làm nổi một lần sáng trăng
Đã bao
nhiêu độ tháng Năm
Nhìn người
hoa đỏ con thầm lệ rơi
Đoạn
trường ai vẽ mẹ ơi
Âm dương
hai cảnh, hai nơi chia lìa
Cõi tiên
vội vã mẹ về
Đường trần
con mẹ não nề tiếc thương
Lòng con,
đây, một nén hương
Đốt lên,
khói mỏng như sương, nhạt mờ...
Nhìn bông
hoa trắng bơ vơ
Mẹ ơi lệ
đẵm hai bờ mắt nâu...