Đoản Văn Cho Mẹ



New Orleans Vietnamese Online
info@nolaviet.com
May 1997


Mến tặng riêng chị Thanh Thảọ LM thành thật chia buồn nổi đau mất mẹ của chị

Có nổi đau nào hơn nổi đau mất mẹ
Mẹ ra đi, đi mãi không về.
Ddể ngày buồn, tháng nhớ mãi lê thê
Mẹ ra đi là trọn đời vỉnh viễn

Bóng mẹ hiền đã rời Thảo con yêu
Về đất lạnh nắng hiu quạnh buổi chiều
Ddể Thảo lại bên quảng đời rét buốt
Mẹ ơi! Mẹ ơi! Hai tiếng gọi thiêng liêng

Có nghe chăng Thảo đang gọi mẹ
Lòng thương đau, thần chết có nghe không
Sao tàn nhẫn cướp mẹ hiền Thảo mất
Bỏ lại Thảo sầu đau dâng lây lất

Vẫn gọi Người, mẹ hỡi con buồn hiu
Lần cuối này, vĩnh biệt mẹ dấu yêu

09-12-96

 

Ddây là bài thơ má Lệ Mi viết khi bà ngoại của Lệ Mi mất Lệ Mi xin tặng riêng cho những ai đã không may mắn còn mẹ

"Mẹ ra đi không bao giờ trở laịi
Ddể tháng ngày con nhớ mãi mẹ ơi"

Tôi là đứa con thiếu tình thương của mẹ
Sống với đời lặng lẽ cô đơn
Sống như con con cảm thấy tuổi hờn
Hình bóng mẹ tôi mất từ khi lên bảy
Hỡi mẹ ơi cuộc đời con như đổ gãy
Không mẹ hiền ai dỗ dạy tuổi thơ ngây
Bao ngày qua con sống cảnh bơ vơ
Thiếu tình mẹ như hồn thơ không thi sĩ
Quá đớn đau con viết lên lời rên rỉ
Bóng mẹ hiền chẳng ấp ủ được con yêu
Những bình minh sang rồi lại xế chiều
Con nhớ mẹ cất tiếng kêu thầm rơi lệ
Nỗi khổ đau nhớ nhung rồi cũng thê^'
Trách tử thần tàn nhẫn cướp mẹ tôi đi
Mẹ, mẹ ơ! Sao lần cuối mẹ chẳng nói gì
Mẹ quên mất hôn con và một lời vỉnh biệt.

By Lệ Mís mother